Mỗi nơi lại có thứ đặc sản riêng mang tên vùng quê mình như chả mực Hạ Long, cơm hến xứ Huế, bánh cuốn Hà Nam, phở bò Hà Nội,.. và khi đến với mảnh đất Hải Dương xinh đẹp bạn sẽ được thưởng thức món chả rươi thơm ngon nức tiêng nơi đây.
Bạn tham khảo:

Vào độ cuối tháng 9 đầu tháng 10 âm lịch hằng năm là mùa rươi lại đến, người dân trong làng nô nức rủ nhau đi vớt rươi. Từ con rươi người ta có thể làm được nhiều món ngon như chả rươi, nem rươi, rươi kho niêu đất, rươi hấp, rươi nấu măng,.. nhưng món ăn khoái khẩu nhất vẫn cứ là chả rươi. Chả rươi có cách làm vô cùng đơn giản, nhưng lại cần sự tỷ mỷ và kinh nghiệm của người chế biến: phải làm lông cho rươi trước khi chế biến, rồi phải “tạo bột” cho rươi, khi rán chả phải đun thật nhỏ lửa, phải lật đều tay thì miếng chả rươi mới chín đều, vàng giòn bên ngoài nhưng lại mềm ngọt bên trong. Đó là sự kết hợp hoàn hảo giữa thịt rươi, thịt lợn, trứng gà và vỏ quýt, ăn ngọt thịt rươi hòa quyện với vị nồng nồng của vỏ quýt, tê tê đầu lưỡi của ớt tươi lại thêm cả vị chua của chanh quả. Khi ăn thưởng thức với chút lá rau má non hoặc chút rau thơm thì ngon đến ngất ngây. Ăn chả rươi đầu đông trong tiết trời se lạnh dường như đã trở thành thói quen tao nhã, sở thích của nhiều người. Đăc biệt là người dân Hà Thành, chẳng biết từ bao giờ, người dân nơi đây lại yêu thích món ăn này đến vậy, chỉ biết rằng đến mùa rươi là họ lại háo hức , trông ngóng tiếng rao mua rươi tươi của cô bán hàng dong.
Hiện nay người ta nuôi được con rươi nên rươi có quanh năm, có thể mua rươi được ở nhiều nơi, nhưng rươi nuôi cũng không thể ngon bằng rươi tự nhiên, rươi người dân trong vùng tự đi vớt được sau mỗi mùa rươi. Vì con rươi sẽ béo hơn, nhiều bộ hợn lại không dễ vỡ như rươi nuôi. Các cụ già trong làng nói rằng, ăn chả rươi không phải là vì nó hiếm, nó đặc sản mà vì để thưởng thức cái hương vị của đất trời, thưởng thức mùi vị đồng quê. Nếu đã đặt chân lên mảnh đất Hải Dương vào đúng độ “Tháng 9 đôi mươi, tháng 10 mồng 5” là không ai có thể cưỡng lại được với mùi thơm ngào ngạt của chả rươi bay khắp các đường làng ngõ xóm, mà nếu có ai đã lỡ ăn 1 lần thì nhớ trọn dư âm.